Chúa Nhật tuần 33 TN B: Lễ Các thánh Tử đạo Việt Nam (Lc 9, 23-26)

Lời dẫn vào video Tin Mừng Chúa Nhật ngày 14.11.2021 (Lc 9, 23-26).

Bạn thân mến, con đường Chúa Giêsu nói trong bài Tin Mừng hôm nay đặt chúng ta trước hai sự lựa chọn: chọn vác thập giá hoặc chối bỏ thập giá, chọn sự sống muôn đời hoặc trầm luân muôn đời. Chọn vác thập giá là chọn bước theo Chúa, chọn từ bỏ mình để được sự sống đời đời. Chính Chúa Giêsu đã minh chứng điều này: “Ai muốn theo thầy phải từ bỏ chính mình vác thập giá mình hàng ngày mà theo” (Lc 9, 23).

Sự chọn lựa này giúp chúng ta nhớ đến các thánh tử đạo xưa, các ngài đã chọn thập giá, chọn con đường theo Chúa để rồi chấp nhận mọi thử thách đau thương, mất mát để được chính Chúa làm gia nghiệp. Vì con đường theo Chúa là con đường của sự từ bỏ và chấp nhận vác thập giá mình mà theo. Bước theo Chúa mà với đầy dẫy những thứ cồng kềng vướng bận thì khó mà theo sát và theo kịp Người được. Cụ thể, việc chúng ta giữ đạo mà vẫn phải bon chen và ham mê công việc lấn át hết thời giờ cho Chúa, để không còn giờ để đọc kinh chung, để không đủ sức khoẻ đi tham dự lễ, để đến được nhà thờ thì chỉ còn uể oải ngủ gật.

Thật ra, bỏ những thứ bên ngoài đã khó, nhưng bỏ mình, tức là bỏ đi cái tôi của mình còn khó biết bao. Bỏ mình tức là bỏ chính cái tôi của mình, đó là sự từ bỏ khó khăn nhất. Alexande từng nói: “Thắng được vạn quân còn dễ hơn là thắng được chính mình”. Cái tôi chính là cá tính của mỗi người, vốn dễ kiêu ngạo muốn trên mọi người, muốn thể hiện chính mình, muốn người khác theo ý mình; chứ không dễ gì khiêm tốn và phục vụ tha nhân. Nhưng đó lại là điều kiện của “thập giá”, bởi thập giá được làm bằng chất liệu khiêm tốn và phục vụ.

Bỏ được có thế là rất đau, nhưng đó là một đòi hỏi của Tin Mừng. Các thánh Tử Đạo đã thực hiện được điều này trong thời bách hại. Xưa kia, các Ngài thường được vua chúa hứa nếu bỏ đạo sẽ được trọng thưởng cho hưởng chức tước vinh hoa bổng lộc – nghĩa là được trọng vọng và ca tụng, còn nếu không bỏ thì sẽ bị lăng nhục và giết chết. Dưới cái nhìn đức tin, chúng ta thấy các thánh đã chọn “cái phúc” là chịu bách hại và từ chối “cái khốn” là được ca tụng. Còn chúng ta hôm nay, một khi đã bước theo Chúa, đã trở thành một người con của Chúa trong Giáo Hội, bạn có sẵn sàng từ bỏ những gì thuộc về thế gian và để cho con người cũ của mình mục nát đi không?

Vinkmag ad

Bài trước

Thứ Bảy tuần 32 TN B: Cầu Nguyện Luôn Mãi (Lc 18,1-8)

Bài kế tiếp

Thứ Hai tuần 32 TN B: Khao Khát Được Cứu (Lc 18,35-43)

Để lại lời nhắn

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.