Thứ Năm tuần 32 TN B: Ngày Chúa Quang Lâm (Lc 17,20-25)

Lời dẫn vào video Tin Mừng Thứ Năm ngày 11.11.2021 (Lc 17, 20-25).

Tin vào ngày tận thế hay ngày Chúa quang lâm là một trong những điểm nòng cốt của Kitô giáo. Hàng ngày, trong Thánh Lễ, các tín hữu tuyên xưng sau truyền phép: “Lạy Chúa, chúng con loan truyền việc Chúa chịu chết và tuyên xưng việc Chúa sống lại, cho tới khi Chúa lại đến”.

“Chúa lại đến”. Chúa Giêsu nói rằng thực tại thần linh này không đến một cách hiển nhiên có thể quan sát được. Một điều chắc chắn là có ngày Chúa Giêsu quang lâm, nhưng không một ai từ hàng chư thánh, các thiên thần đến loài người được biết về thời gian ngày tận thế. Nước Thiên Chúa sẽ thành tựu ở một thời điểm mà không ai biết trước được vào ngày Chúa Giêsu sẽ quang lâm. Thiên Chúa quả thực đã đặt để trong lòng con người hạt giống của sự sống vĩnh cửu, hạt giống ấy chỉ có thể nẩy mầm trên thửa đất của hiện tại mà thôi: không thể đi vào vĩnh cửu mà không bước qua hiện tại, không thể yêu mến vĩnh cửu mà lại khước từ hiện tại.

Tính cách bất ngờ của Ngày Chúa Ðến, nên đòi hỏi các tín hữu phải luôn tỉnh thức. Tỉnh thức có nghĩa là dấn thân tích cực trong giây phút hiện tại, chứ không phải là ăn không ngồi rồi mà chờ đợi. Chúa Giêsu nói: “Giống như chớp sáng loè từ chân trời này đến phương trời kia thế nào, thì Con Người cũng sẽ đến trong ngày của Người như vậy. Nhưng tiên vàn Người phải chịu đau khổ nhiều, và bị dòng dõi này xua đuổi”. Không ai thấy trước được ánh chớp, Chúa đến bất ngờ như ánh chớp loé ra và chúng ta chỉ thấy được khi Ngài đã xuất hiện rồi, khi đó thì đã muộn nếu chúng ta không sẵng sàng. Chúa đến trong uy quyền sáng láng, nhưng trước đó Người phải chịu tử nạn, nghĩa là con đường của thân phận con người qua thập giá đến vinh quang.

Lời Chúa hôm nay mời gọi và thức tỉnh chúng ta, đừng mê ngủ và tự chôn vùi mình trong những ảo tưởng của trần thế với bao thú vui thực tế và sự hưởng thụ mau qua. Tất cả rồi sẽ qua đi, chỉ còn lại trong ta một sự trống rỗng và vô vị. Điều quan trọng nhất trong cuộc sống là sự bình an, hoan lạc và yêu thương. Nhưng điều ấy chỉ có được khi chúng ta mở lòng ra để đón nhận Chúa Giêsu và vững tin vào Ngài. Chúng ta đang sống vào những thời điểm cuối cùng của Năm Phụng vụ. Lời Chúa hôm nay càng thúc bách chúng ta hãy tranh thủ thời gian còn lại để sống yêu thương,  dấn thân phục vụ và loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa đến cho mọi người chưa nhận biết Ngài.

Vinkmag ad

Bài trước

Thứ Tư tuần 32 TN B: Ngợi Khen và Tạ Ơn Chúa (Lc 17, 11-19)

Bài kế tiếp

Thứ Sáu tuần 32 TN B: Chúa Đến Bất Ngờ (Lc 17,26-37)

Để lại lời nhắn

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.